Bộ phim I’m Still Here, một tác phẩm kể về hành trình tìm kiếm công lý kéo dài hàng thập kỷ của một phụ nữ Brazil, đã gây được tiếng vang lớn trong thời gian gần đây. Bộ phim này không chỉ thu hút sự chú ý của khán giả mà còn nhận được nhiều đề cử danh giá tại giải thưởng Oscar, bao gồm Phim hay nhất và Phim quốc tế xuất sắc. Đặc biệt, ngôi sao Fernanda Torres cũng được đề cử cho hạng mục Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Sự thành công này đã khẳng định vị thế của bộ phim và đưa điện ảnh Brazil lên một tầm cao mới.
Trong không khí căng thẳng của những năm tháng chế độ độc tài quân sự tại Brazil, câu chuyện của Eunice Paiva trở thành biểu tượng cho lòng can đảm và quyết tâm. Sau khi chồng bà mất tích, Eunice đã bắt đầu cuộc đấu tranh không mệt mỏi để đòi lại công lý. Hai diễn viên nổi tiếng, Fernanda Torres và Fernanda Montenegro, đã hóa thân vào vai Eunice ở hai giai đoạn khác nhau của cuộc đời, mang đến cho khán giả hình ảnh một người phụ nữ mạnh mẽ và bất khuất.
Đạo diễn Walter Salles đã chia sẻ cảm xúc khi nhận giải Phim quốc tế xuất sắc: "Tôi rất vinh dự vì có thể đồng hành cùng một nhóm các nhà làm phim tài ba. Giải thưởng này là lời tri ân dành cho những người phụ nữ đã dũng cảm đứng lên sau biến cố. Vì vậy, tôi xin gửi tặng giải thưởng này cho Eunice và hai nữ nghệ sĩ đã thổi hồn vào nhân vật này."
Giải thưởng này đặc biệt quan trọng đối với Brazil, nơi đã gửi phim tham dự Oscar từ năm 1960 nhưng chưa từng giành chiến thắng. Trước đó, đất nước này đã nhận được 5 đề cử, bao gồm cả bộ phim Central Station, do chính Walter Salles đạo diễn, với sự góp mặt của Fernanda Montenegro - nữ diễn viên Brazil đầu tiên được đề cử Oscar. Giờ đây, con gái bà, Fernanda Torres, tiếp tục nối gót mẹ để trở thành nữ diễn viên thứ hai của Brazil được đề cử.
Sự thành công của I’m Still Here không chỉ đánh dấu bước ngoặt cho nền điện ảnh Brazil mà còn củng cố vị trí của Walter Salles như một trong những đạo diễn hàng đầu của đất nước Samba.
Từ góc độ của một phóng viên, việc I’m Still Here đạt được thành công tại Oscar không chỉ là niềm tự hào cho ngành điện ảnh Brazil mà còn là minh chứng cho sức mạnh của nghệ thuật trong việc truyền tải những câu chuyện lịch sử và con người. Bộ phim đã chứng minh rằng, ngay cả những câu chuyện đau thương nhất cũng có thể trở thành nguồn cảm hứng và động lực cho thế hệ mai sau. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc ghi nhớ quá khứ để xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.