Tại giải U23 Đông Nam Á 2025, U23 Việt Nam dưới sự chỉ đạo của huấn luyện viên Kim Sang Sik đã gây ấn tượng mạnh với chiến thuật tấn công đầy hiệu quả, đặc biệt là khả năng khai thác tối đa các tình huống bóng bổng. Đội bóng đã ghi được 7 bàn thắng chỉ sau 3 trận đấu, phần lớn đến từ các pha không chiến, bao gồm cả những tình huống cố định và tạt cánh. Đây được xem là một sự đổi mới đáng kể so với lối chơi truyền thống của bóng đá Việt Nam, vốn thường dựa vào kỹ thuật cá nhân và phối hợp tầm thấp. Tuy nhiên, một nghịch lý đáng lo ngại đang hiện hữu: chính những pha bóng bổng, dù là vũ khí tấn công lợi hại, lại đồng thời là điểm yếu chí mạng trong hàng phòng ngự của U23 Việt Nam, khi tất cả các bàn thua của đội đều xuất phát từ những tình huống tương tự.
Trong suốt các trận đấu từ vòng bảng cho đến bán kết giải U23 Đông Nam Á 2025, U23 Việt Nam đã chứng tỏ sự vượt trội trong việc tận dụng các pha bóng bổng. Điều này là một bất ngờ lớn, bởi bóng đá Việt Nam từ trước đến nay ít khi được đánh giá cao về khả năng không chiến. Dưới thời huấn luyện viên Kim Sang Sik, đội đã biến điểm yếu cố hữu này thành một vũ khí lợi hại, cho thấy sự chuẩn bị kỹ lưỡng và tư duy chiến thuật sắc bén của ban huấn luyện. Các cầu thủ đã thể hiện khả năng chọn vị trí và dứt điểm tốt trong các tình huống tranh chấp trên không, mang lại nhiều bàn thắng quan trọng cho đội.
Tuy nhiên, mặt trái của chiến thuật này cũng dần lộ rõ. Các bàn thua mà U23 Việt Nam phải nhận, điển hình là trong trận gặp U23 Campuchia và bàn thua sớm trước U23 Philippines ở bán kết, đều xuất phát từ những pha bóng bổng của đối phương. Điều này cho thấy sự lúng túng của hàng phòng ngự trước các quả tạt và khả năng phán đoán điểm rơi chưa thực sự tốt của các cầu thủ phòng ngự như Lý Đức hay Hiểu Minh. Mặc dù các cầu thủ này rất xuất sắc trong việc tấn công bằng đầu, nhưng lại gặp khó khăn khi phải đối phó với những tình huống tương tự ở phần sân nhà.
Thực trạng này đặt ra một bài toán khó cho huấn luyện viên Kim Sang Sik. Ông cần phải tìm cách củng cố hàng phòng ngự, đặc biệt là khả năng chống bóng bổng, để tránh việc điểm mạnh của đội lại trở thành “gót chân Achilles”. Dù khả năng tấn công bằng bóng bổng mang lại nhiều hy vọng, việc khắc phục những lỗ hổng trong phòng ngự sẽ là chìa khóa để U23 Việt Nam có thể đạt được thành công bền vững hơn trong các giải đấu sắp tới.