Với hơn nửa thế kỷ cống hiến cho nghệ thuật, nghệ sĩ Chí Tâm không chỉ được yêu mến bởi giọng hát ngọt ngào mà còn nhờ tính cách giản dị và tinh thần học hỏi không ngừng. Ông sinh năm 1952 tại Vĩnh Long và từ nhỏ đã bộc lộ năng khiếu nghệ thuật. Trong suốt sự nghiệp của mình, ông đã hợp tác với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng như Lệ Thủy, Mỹ Châu và tham gia các đoàn hát lớn như Dạ Quang Châu, Kim Chung.
Bên cạnh tài năng ca hát, Chí Tâm còn biết chơi nhạc cụ và tự sáng tác trong thời gian sống ở nước ngoài. Mặc dù phải đối mặt với nhiều khó khăn khi định cư tại Pháp và Mỹ, ông vẫn giữ vững niềm đam mê nghệ thuật và tiếp tục phục vụ khán giả.
Từ những ngày đầu bước vào nghề, Chí Tâm đã thể hiện rõ ràng khả năng vượt trội của mình. Tuy nhiên, ông luôn khiêm tốn chia sẻ rằng thành công là nhờ có người thầy tốt và kiến thức âm nhạc vững vàng. Với kỹ năng này, ông dần xây dựng phong cách riêng, vừa phát huy ưu điểm vừa khắc phục nhược điểm để tạo nên dấu ấn cá nhân. Đặc biệt, ông từng lưu diễn khắp nơi và nhận được sự ủng hộ nhiệt tình từ khán giả.
Sự nghiệp của Chí Tâm gắn liền với nhiều bài hát bất hủ như "Dòng lệ thương đau" (hát cùng Mỹ Châu) và "Rừng lá thấp" (hát chung với NSND Lệ Thủy). Không chỉ vậy, ông còn tích cực đóng góp cho sự đổi mới của cải lương bằng cách lồng ghép tân nhạc vào các vở diễn. Điều này giúp thu hút thêm nhiều khán giả trẻ và làm phong phú thêm loại hình nghệ thuật truyền thống. Một kỷ niệm đáng nhớ là khi đi ăn sáng ở miền Tây, ông bị khán giả vây quanh đến mức cả chợ xôn xao.
Khi chuyển sang sinh sống tại Pháp và Mỹ, Chí Tâm gặp không ít thử thách nhưng chưa bao giờ từ bỏ đam mê. Trong suốt 12 năm tại Pháp, ông thường xuyên luyện tập đàn, sáng tác và tham gia biểu diễn tại các chùa. Ông cũng từng lập một đoàn hát để duy trì văn hóa truyền thống Việt Nam tại đất khách quê người. Chính tinh thần lạc quan và hòa đồng đã giúp ông vượt qua mọi khó khăn.
Tại xứ người, Chí Tâm hiểu rõ giá trị của đạo đức nghệ sĩ và mối quan hệ thân thiết giữa nghệ sĩ và khán giả. Ông kể lại rằng có nhiều lần ông ngủ nhờ nhà khán giả và thậm chí được nhận làm con nuôi vì tình cảm chân thành. Dù ở đâu, ông vẫn luôn cố gắng giữ gìn bản sắc dân tộc thông qua âm nhạc. Việc tự học đàn và sáng tác trong những năm đầu xa quê hương chính là minh chứng cho tinh thần cầu tiến và lòng yêu nghề sâu sắc của ông.